Thứ Ba, 2 tháng 6, 2015

TỒM RÔNG LÀ CLGT

Mình có lẽ phải bán rẻ một nửa hoặc chỉ lấy một phần ba giá thị trường căn hộ Penthouse ở tầng 31, nhà Rx khu Royal City để quay lại phố cổ sống các bạn ạ. Tiền bạc cũng quý thật nhưng sự thanh thản trong tâm hồn mình mới là quan trọng.

Cách đây vài tháng, lấy tiền đặt cọc nửa năm cho thuê dãy nhà cụ mình để lại khu Hàng Ngang, Hàng Đào được vài trăm cây vàng, thấy khu Royal có bể bơi nước nóng trong nhà hợp với sở thích bơi lội tao nhã của mình, tiền thì chả biết làm gì nên mua một căn Penthouse để ở tạm. Số còn lại mình đi làm từ thiện mổ hàm ếch cho trẻ tật nguyền và hút mỡ bụng cho phụ nữ nghèo khổ không nơi nương tựa.

Sống ở đây thì cũng được, duy nhất một điều không vừa lòng là mỗi khi lên khách sạn Metropole uống chè chén hút thuốc lào về, mình lại chạnh lòng khi nhìn thấy khu nhà tập thể đối diện bên kia đường. Sự rách rưới nhếch nhác của khu tập thể nhà máy công cụ số I xây từ thập kỉ 7,80 của thế kỉ trước như những chiếc mụn bọc trên mặt một người thiếu nữ đang tuổi hồi xuân.

Thời người thân mình còn làm Tổng bí thư, với sự nhìn xa trông rộng, ông đã sắp xếp cho những cán bộ nhà nước từ các tỉnh về và những người nhập cư tứ xứ rời khỏi những khu nhà biệt thự Pháp được phân chia ngày xưa, để xuống dưới khu vực Cao Xà Lá, Thanh Xuân, Nghĩa Đô. Nơi phù hợp với các bạn, những bần nông nhập cư răng vẩu, móng chân vàng, quẹt đít sau khi ỉa bằng que và có thói quen xấu chuyên nhòm ngó mâm cơm nhà người khác. 

Xã hội phát triển nhanh như tên lửa Tomahawk của bạn thân mình là Obama sản xuất ra, khu vực bần nông các bạn bị gom vào ngày nào giờ một phần trở thành khu đô thị cao cấp Royal City, phần còn lại chưa kịp phát triển vẫn giữ hình ảnh cũ kĩ bẩn thỉu cách đây vài chục năm, mình tin con người các bạn ở trong những khu đó cũng chẳng thể thay đổi, mình chỉ không biết các bạn còn chùi đít bằng que hay chuyển lên dùng báo rồi? Đó là hình ảnh đối nghịch với cư dân của mình bên khu nhà mới.

Mình sống ở phố cổ chục đời nay, cư dân thay đổi, nhưng dù sao vẫn giữ được sự công bằng chứ không có khoảng cách giàu nghèo đến nghịch cảnh. Ở trên phố cổ, mặc dù vẫn ỉa vào giấy rồi gói ném xuống đường, hay xếp hàng từ sáng đến trưa chỉ để đến lượt ăn một bát cháo quẩy, nhưng rõ ràng không có cảnh chênh lệch đến ứa nước mắt như ở đây. Những ngày lễ, cư dân bên Royal City quần áo lụa là, trai thanh gái lịch dập dìu cầm thẻ cư dân ngồi xem những chương trình ca múa nhạc trong ánh đèn xanh đỏ lập loè, một bên các bạn thì tối tăm, trai gái quần xắn móng lợn chổng mông tranh nhau hút từng giọt nước trong đường ống dẫn nước sông Đà cho dù số nước đó đôi khi chỉ đủ để đánh răng. Điều đó xúc phạm đến trái tim nhân ái của mình. 

Rất tiếc khi phải bỏ môn bơi yêu thích, nhưng mình quyết định rồi, mình sẽ quay lại phố cổ sống, kệ mẹ các bạn cho đến khi nào có thêm nhiều Phạm Nhật Vượng khác, xây nhiều khu Royal City khác trên khu đất của các bạn. 

Còn bần nông các bạn, có lẽ phải chờ một vị lãnh tụ mới sắp xếp cho một khu riêng như người thân mình sắp xếp cho các bạn vài chục năm trước, mà tốt nhất là khu vực tách biệt trong thung lũng xung quanh là núi đá mạn Hoà Bình để các bạn đỡ làm tổn thương những người thượng liu như mình. Rồng phượng thì không nên gần Tôm tép. Đó là mối nguy cho cả hai giai cấp vậy.

(Biên vui kiểu con Phú ngẫn Chung Nguyen, bé yêu của Xơ ‪#‎mượt‬. Hehehehe)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét