Thứ Hai, 14 tháng 7, 2014

ÂM NHẠC & ĐÀN BÒ

Đời sống tinh thần của dân Lừa đéo bằng con bò. Đấy là sự thực, đừng cãi. Để chị dẫn chứng cho các cô thấy thực tế đau xót này. 

Chị đã từng gai người nhòe lệ khi được nghe trực tiếp ca sĩ mù nổi tiếng thế giới người Italia Andrea Bocelli cất lên tiếng hát mà không dùng mic trước ngàn người chỉ với tiếng đệm nhẹ nhàng thánh thót của đàn Piano. Chị cũng từng hoà mình vào tiếng trống dập dồn và vũ điệu samba ngây ngất bốc lửa trên bãi biển Mexico. Tại Paris, chị cũng đã chết lặng trước những tác phẩm kinh điển do giàn nhạc giao hưởng Champs-Elysées trình diễn. Đó là những bữa tiệc âm nhạc thực sự.

Còn ở Việt Nam thì sao?

Không biết từ bao giờ, màn âm nhạc phụ hoạ cho các buổi Lễ, dù ở sân khấu ngoài trời, rạp hát hay khán phòng khách sạn 5 sao sang trọng, các chương trình dù ngắn dù dài, dù đối tượng khách hàng khác nhau đều mang một mô-típ khá giống nhau. Có buổi lễ khách là những quý ông lịch lãm veston lịch thiệp, các quý bà váy áo xống xênh hay những buổi lễ rặt các chàng trai cô gái quần chẽn áo xẻ đều được các nhà tổ chức chiêu đãi cái thứ gọi là âm nhạc như nhau.

Nhạc luôn được phát ra chát chúa từ những chiếc loa to tướng hướng về khán giả, bài hát trong chương trình thường đan xen giữa những bài ca về mùa xuân, về tình yêu đôi lứa, những bài hát cách mạng quen thuộc đi cùng năm tháng nhưng không theo bất cứ chủ đề gì, thậm chí có buổi lễ đan xen giữa những bài hát dân ca giao duyên mời trầu Quan họ là những bài hát nhạc sôi động KPOP thời thượng.

Trên sân khấu các vũ đoàn nhảy nhót như lũ khỉ, các ca sĩ hạng ruồi hú hét trong nền nhạc ầm ĩ đến tức ngực, kết hợp với tiếng gào thét chuyện trò của quan khách khiến không gian các khán phòng chật hẹp hỗn độn như cái chợ vỡ. Bỏ ra ngoài thì mất lịch sự, ngồi nghe thì không thể chịu nổi. Đối với người thượng liu đài các như chị đó thực sự là cơn ác mộng.

Và, không biết từ bao giờ, mở tivi là đập vào mắt, vào tai những chương trình giải trí mang danh nghĩa âm nhạc. Ngoài việc các tác phẩm do các thí sinh trình diễn đủ mọi thể loại khác nhau, trong các cuộc thi này hiếm hoi mới có một giọng ca nghe được, còn đa số là những "ca sĩ bất đắc dĩ". Địt mẹ, nhiều lúc chỉ muốn đập cụ nó tivi đi.

Khi liên tục bị thụ động tiếp nhận nền âm nhạc quái đản như vậy, tâm hồn các cô làm sao có thể nhìn thấy những thứ đẹp đẽ ở đời. Cũng chẳng ngạc nhiên khi các cô không thể phân biệt nổi hiện tượng chàng trai quê mùa với nghệ danh "Lệ Rơi" chỉ là một trò hề vui vẻ chứ không phải là một hiện tượng âm nhạc để rồi ra sức chửi bới anh chàng là thảm hoạ.

Âm nhạc là điều kì diệu trong đời sống, nó giúp tâm hồn bay bổng, tạo ra cảm hứng cho nhân loại, hay đơn giản, âm nhạc giúp ta có những giấc ngủ êm đềm. Thử tưởng tượng nếu cuộc sống thiếu âm nhạc, tâm hồn các cô sẽ khô cằn đến thế nào. Nhưng hẳn trí óc cũng sẽ trở nên rối loạn nếu thưởng thức âm nhạc theo cách các cô đã và đang làm.

Trở lại với mệnh đề chị nêu ban đầu, Lừa các cô đéo bằng con bò. Nếu các cô biết rằng, những con bò của công ty bò KOBE thuộc tập đoàn đéo gì do đại gia Đặng Văn Thành, bạn thân chị đầu tư, mỗi sáng đều được nghe những bản nhạc giao hưởng cổ điển, lãng mạn của những nhà soạn nhạc nổi tiếng như Bach, Mozart, Beethoven, Schubert, Tchaikovsky, Chopin ... chắc hẳn các cô sẽ thấy ngậm ngùi, ghen tị.

Lừa thì làm đéo gì có quà, dù là tinh thần. Phỏng các cô?

Chị thật.

LỆ RƠI - NGƯỜI NÔNG DÂN VUI VẺ

Chị không quan tâm anh chàng Lệ Rơi cho đến ngày hôm nay. Địt mẹ nghệ danh hay phết, ngang ngửa chị Mượt chứ đéo đùa. Hehe.

Trong bối cảnh đất nước đang có quá nhiều vấn đề căng thẳng. Từ đối ngoại cho đến đối nội, từ đất liền ra biển đảo, từ kinh tế đến chính trị, từ dân đen cho đến quan lại, tất cả đều thể hiện một bộ mặt u ám đến bi kịch. Ngập khắp các phương tiện truyền thông là những lời bi phẫn lũ bành trướng phương Bắc, những lời ai oán oan trái, những dối gian lọc lừa.... thì rõ ràng Lệ Rơi với bản chất hồn nhiên trong trẻo của mình lại là điểm sáng cứu rỗi những linh hồn tội lỗi.

Lệ Rơi mang hình dáng của một người nông dân chính gốc Bắc Bộ, với gia cảnh chẳng lấy gì làm dư giả, thậm chí còn nghèo túng so với chính người dân vùng quê anh chàng đang sinh sống. Mang bao nỗi vất vả gian nan của một gia đình nông thôn đã nặng nề, gia đình anh còn phải oằn vai gánh thêm người em tật nguyền. Nhìn vào, đó hẳn là một bi kịch. Phỏng các cô?

Nhưng không, anh chàng không kêu la rên rỉ, cũng không lầm lũi cam chịu như bao người nông dân khốn khổ, chỉ với những thiết bị thô sơ và đường truyền internet, anh chàng với sự hồn nhiên của mình đã nổi lên như một hiện tượng với cộng đồng. Người sâu sắc qua hiện tượng này cảm thấy sự lạc quan, có tác động tích cực đến xã hội. Người hời hợt thì vui vẻ trêu trọc, chửi bới lăng mạ, coi Lệ Rơi như một thằng điên khùng đéo biết mình là ai.

Kệ cụ, Lệ Rơi chẳng mảy may quan tâm đến người đời nói gì, anh chàng vẫn làm việc mình thích là hàng ngày post những clip tự diễn lên mạng, tham gia những hoạt động truyền thông do giới báo chí sắp xếp mà chẳng đòi hỏi điều gì.

Tất cả điều đó dù vô tình nhưng đủ để chị Mượt nhận ra và khâm phục. Sau cơn bão truyền thông qua đi, chị tin Lệ Rơi sẽ vẫn người nông dân hồn nhiên vô tư. Cuộc vui nào cũng tàn, giữ được là chính mình mới là điều quan trọng. Còn chưa tàn, hãy cứ vui vẻ hết mình nếu có thể, đó mới là cuộc chơi đích thực.

Các cô để í sẽ thấy chị không dùng bất kì từ "ca sĩ" nào trong bài viết, dĩ nhiên, bởi chị không bao giờ coi anh chàng này là ca sĩ. Chị đơn giản coi đó là một người nông dân vui vẻ. Còn các cô, lấy thước đo âm nhạc để xỉ vả Lệ Rơi, các cô chỉ khiến người khác nhanh chóng nhận ra các cô là những kẻ nhỏ nhen, ích kỉ, bần tiện, ngu ngốc và độc ác mà thôi.

Chửi là chửi cái bọn lá cải đã cố biến Lệ Rơi thành ngôi sao í. Dkm.

Chị thật.

COGNAC & CIGAR

Lừa, vốn là một trong những cộng đồng lạc hậu và tầm thường. Nhất là nết ăn và nết ỉa. Địt mẹ đừng cãi. Nhưng các cô còn man rợ hơn nữa khi những sản phẩm tinh hoa của nhân loại bị các cô làm tầm thường đi, khiến chúng trở thành những thứ cực kì kinh tởm như chính những sản phẩm của cộng đồng các cô tự tay làm ra.

Liệt kê thì quá nhiều nên hôm nay chị chỉ nói đến 2 sản phẩm tinh tuý do các nghệ nhân trên thế giới tạo thành. Hai sản phẩm mà hàng trăm năm nay được các quý ông lịch lãm, thượng lưu trên thế giới sử dụng như là cách thể hiện đẳng cấp quý tộc của mình, thế mà giờ đây đang bị các cô biến thành những "đống cứt".

Đồng thời chị cũng sẽ tiết lộ một bí quyết cực kì bí ẩn của một loại hương liệu giúp cho cánh đàn ông, kể cả loại thốitai khaibẹn răngvẩu mặtlưỡi liềm trở thành những người hấp dẫn phái nữ đến điên cuồng. Hehe.

Trước hết nói về Rượu Cognac. Chị đã từng hàng tháng trời rong ruổi tại vùng Charentes, miền Tây Nam nước Pháp để tận mắt tìm hiểu về quy trình làm ra sản phẩm của những hãng rượu lừng danh như Bisquit Dubouche, Camus, Hennesy, Remy-Martin, Martell và Otard. Đó là một quy trình cực kì kĩ lưỡng và phức tạp. Nó đòi hỏi hãng rượu phải tuân thủ nghiêm ngặt những tiêu chuẩn truyền thống hàng trăm năm nay để có thể ra một sản phẩm hoàn hảo. Kèm theo luôn là nguồn gốc rõ ràng và hướng dẫn cách thưởng thức sản phẩm tinh tuý này.

Nhưng ở Lừa thì sao? Nhìn lũ "quan lại" bụng ỏng đít beo hay các "quý bần nông" mới có tí tiền từ bán ruộng mặt mũi đỏ gay, miệng gào zô zô trăm phần trăm những chai Cognac VSOP, XO, VVSOP... rồi say khướt nôn mửa khiến chị phát kinh tởm. Địt mẹ, chúng nó uống những chai rượu quý không khác gì cách uống loại rượu nút lá chuối sáng pha chiều uống. Dĩ nhiên, trả giá cho lối thưởng thức thô bỉ đấy là những chai rượu đểu được ủ bằng men Khựa pha với phẩm màu. Với cách chăm/chăm bằng cốc, lũ Lừa chẳng thể phân biệt được thật giả và tọng vào người vô số chất độc. Đcm, chết cụ bớt đi, lũ say xỉn.

Sản phẩm thứ hai chị muốn nói đến là Cigar. Những điếu Cohiba lừng danh toàn cầu của Cuba được các cô rít tóp má như hút thuốc lào. Các cô không hiểu rằng Cigar không phải để hút lấy khói chứa đầy nicotine vào phổi như thuốc lá hay thuốc lào. Người ta chỉ hút khói vào miệng rồi nhả ra. Thưởng thức cigar là thưởng thức cái chất khói thơm đọng lại trong vòm miệng. Tuỳ từng loại mà người hút sẽ cảm nhận được khói của cigar mang mùi của da thuộc, gia vị, đất, cây cỏ và thậm chí mùi của gia súc.

Một lần nữa, với kiểu hút của các cô, các loại Cigar hảo hạng được nghệ nhân Khựa chế bằng dăm ba thứ lá vớ vẩn kèm chút hương liệu và nhét vào những cái mõm trưởng giả học làm sang của các cô. Lũ đần độn, nếu không cố gắng tinh hoa, các cô suốt đời chỉ nhận được những thứ cặn bã mà thôi.

Các con đực nhẽ sốt ruột về việc chị bật mí cách hấp dẫn phụ nữ. Đừng vội, nó liên quan đến hai sản phẩm chị kể lể trên đây. Có lẽ đây là cách cứu rỗi cách thưởng thức thô bỉ của các cô. Nếu không có phương pháp này, Cigar và Cognac đối với lũ Lừa các cô không khác gì thuốc lào và rượu lá chuối. Dkm.

Cognac và Cigar vốn là một mối tình cực kì gắn bó. Nếu tách hai thứ này ra thì các cô không thể biết được cảm giác lên đỉnh thế nào. Hehe, nghe như làm tình nhỉ? Nhưng thưởng thức những thứ tinh hoa không hề đơn giản. Muốn hiểu thêm thì địt mẹ Gúc đi, đừng lười.

Tuy nhiên, khi các cô sở hữu một điếu Cigar Cohiba và một chai Cognac xịn, các cô hãy uống bớt 2/3 chai rượu, châm điếu Cigar theo đúng phương pháp, bập bập vài hơi cho đượm khói sau đó mở nắp chai rượu và nhét điếu Cigar đang cháy để làm sao điếu Cigar thay thế cái nút rồi bịt kín lại. Khói của điếu Cigar sẽ toả xuống phần rượu còn lại để tạo ra một thứ hương liệu cực kì đặc biệt.

Khoảng 1 tháng sau, các cô mở nắp ra rồi để chai rượu vào tủ quần áo. Thứ hương này sẽ nhanh chóng thẩm thấu vào áo quần các cô và khi mặc các cô đã sở hữu một mùi đặc biệt cực kì hấp dẫn đối với phái nữ. Đó là lí do những vị quý tộc xưa và nay hay ngồi hút Cigar và uống Cognac trong một phòng gỗ kín để hấp thụ hương vào quần áo. Các cô sẽ có hàng đàn phụ nữ theo đuổi. Địt mẹ, chị nổ đấy. Hehe.

Dĩ nhiên, nếu một trong hai loại mà là đồ đểu, xin chúc mừng, quần áo các cô sẽ có mùi nhưng là mùi cứt. Lúc đó ruồi bọ, côn trùng sẽ theo các cô thay cho những cô gái chân dài miên man như thể các cô là những đống cứt di động không hơn không kém.

Tinh hoa khó mà cũng dễ phỏng các cô?

Chị thật.