Thứ Tư, 24 tháng 9, 2014

LỒN ĐÂU - ĐỤ CÁI


Mấy hôm nay bạn bè cứ nháo nhác khoe thơ của em gì mang lích lêm Lồng Làn phố. Chị hem biết thơ em hay không vì chưa đọc. Thơ tình yêu trai gái tuổi mới lớn thì mơ mộng lắm, nhẽ chị hông hợp. Chị thích những bài thơ tình kiểu này của con đỹ mất dạy Hà Cao đệ chị:
Đã lâu rồi ta thôi đối thoại,
hoặc, ra vẻ đối thoại:
“cơm xong chưa?”
“áo đã giặt rồi à”

Đã lâu rồi anh quên tặng quà,
em vẫn phải thơm bằng lọ nước hoa đã cạn hồi năm ngoái.
dường như cứ qua thời con gái.
người ta chả còn gì.

Anh quên rồi bà cô bán hoa ly,
quên cả sở thích của em cuối tuần địu nhau xuống phố.
ta ngồi bên dốc nhỏ,
nhìn về dòng sông đang già.

Anh quên tên những con đường mà ta đã đi qua.
đường anh nắm tay em,
đường anh hôn lên tóc,
cả con đường anh đưa em vào bụi cây thở dốc,
và con đường mà anh thề độc: “nếu hết thương em xe cán anh liền”

Giờ này ta như hai cõi riêng.
em không biết anh đang ở đâu khi tay em chảy máu,
sẽ gọi ai khi trời nổi bão.
hay tìm nhau ở lúc chiều về.

Giờ, chỉ thi thoảng em nghe:
“Lồn đâu? đụ cái!”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét