Thứ Ba, 25 tháng 11, 2014

VÔ NGÔN


Cách đây hai hôm, chị vô tình xem một vở kịch đặc biệt. Vở kịch là câu chuyện tình lãng mạn của nàng Eva, người phụ nữ đầu tiên của cõi nhân gian này. Nàng Eva ngây thơ trong sáng, chìm đắm trong tình yêu, nỗi đau và niềm hạnh phúc. Vở kịch được dựng dựa trên tác phẩm kinh điển "Nhật kí tình yêu" của nhà văn Mark Twain và được miêu tả dưới dạng nhật kí.
Mối tình của nàng Eva với chàng Adam vào buổi bình minh của nhân loại qua diễn xuất của các diễn viên nhà hát The National Theatre of the Deaf (NTD) đã đưa chị đi vào một cuộc hành trình của tình yêu trai gái, từ lúc ban sơ đến khi kết thúc, với vô số cung bậc cảm xúc buồn vui lẫn lộn. Điều đặc biệt, đó là vở kịch do những người thuộc thế giới vô ngôn trình diễn. Thật kinh ngạc.
Và đến hôm qua, chị lại chết lặng người khi nghe một dàn đồng ca trình diễn một bài hát về tình cảm cha con, bài hát duy nhất cho đến thời điểm này chị không nghe bằng tai. Chị cảm nhận bài hát đặc biệt này qua đôi mắt và trái tim. Trên sân khấu lấp lánh, những người thuộc thế giới vô ngôn say sưa cất lên những lời ca bằng ngôn ngữ kí hiệu. Chẳng hề gì, tiếng ru ầu ơ, lời cha căn dặn, nhịp điệu êm đềm vẫn được cất lên thánh thót khiến lay động lòng người.
Chị đã khóc khi bài hát kết thúc.
Thế giới vô ngôn vốn bị lãng quên bỗng chợt mang đến cho chị nhiều điều mới mẻ thú vị. Thế giới mà những điều giả dối chẳng có cơ hội để len lỏi vào. Ở đây, họ có quyền từ chối nghe những điều xu nịnh, từ chối những lời có cánh, từ chối hết thảy những lời bẩn thỉu vốn đầy rẫy hàng ngày. Họ lắng nghe âm thanh cuộc sống theo cách của riêng họ, lặng lẽ, giản đơn và chân thành.
Còn các cô, những kẻ lắm điều hãy làm ơn ngậm mõm lại. Huhu. Chị phát chán tất cả những lời các cô thốt ra, bởi nó chỉ mang lại hận thù, sự giả dối, man trá và lọc lừa. Lời nói, hãy thốt ra khi các cô nuôi dưỡng tâm hồn bằng cả trái tim mình, đó mới là những lời thật lòng yêu thương và cay đắng. Còn không, hãy cố gắng im lặng và mỉm cười, please.
Phỏng các cô?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét