Chủ Nhật, 21 tháng 6, 2015

NHỮNG CON LỪA

Trước khi viết mấy dòng này, Mượt tự tát vào má trái một cái, má phải một cái và vả thẳng ba cái vào mõm. Bởi trước đây, dặn lòng mình, nhiều việc xảy ra trong cái xã hội này, im lặng đã là giúp cho xã hội lắm lắm rồi. Nhưng chuyện đang xảy ra khiến xơ đéo thể im lặng được nữa.

Soeur Mượt là một trong những người khá sớm đọc bản đề án cải tạo thay thế cây xanh trên đường phố Hà Nội 2014-2015 tầm nhìn đến 2020, khi đó chuyện phản ứng chính quyền chặt cây chưa bùng lên.

Chưa cần đọc kĩ, đối chiếu với những việc Hà Nội làm, xơ không thấy sự khác biệt giữa đề án và việc xảy ra trong thực tế. Đó đương nhiên là chuyện cần thiết để bảo vệ người dân mùa mưa bão và chỉnh trang phố thị.

Dĩ nhiên, làm đéo có gì hoàn hảo, cái không được ở đây là tuyên truyền kém và phương pháp thực hiện gấp gáp khá khó hiểu của một số đơn vị thực thi, cộng với việc gắn tên của một số đơn vị tài trợ, những cái tên như Vincom, VPBank... vốn chẳng phải là những cái tên gây thiện cảm đã khiến nhiều người nổi giận. Chuyện thượng tầng nhân tiện đánh nhau xơ miễn bàn.

Lớp người sống ở Hà Nội nhiều năm, họ yêu những cái cây, ngọn cỏ gắn liền với kí ức của họ lên tiếng đòi hỏi sự minh bạch là hoàn toàn chính đáng. Nhưng số người này không nhiều, những người to mồm phản đối nhất có khi lại là những kẻ cả đời chẳng sống ở đây. Xem cái cảnh lợi dụng chuyện cây xanh đấu tố chửi bới trên mạng xã hội cộng với những cuộc biểu tình phản đối chính quyền mà xơ rợn người. Bạn hầu như không thể nói ngược lại, chúng quá đông và hung hãn. Tình yêu Hà Nội bị vấy bẩn bởi những kẻ như vậy.

Cho đến hôm qua, cơn giông bất chợt đổ về khủng khiếp khiến Hà Nội tan hoang như bãi chiến trường. Cây xanh đổ ngổn ngang, vài ba người xấu số bị cây đổ đè chết tươi đắp chiếu trên đường phố. Cảnh tượng thật thê lương và đau xót.

Khi mà các công nhân đô thị còn chưa kịp dọn dẹp thì trên mạng XH bắt đầu cuộc chiến. Hàng vạn kẻ hả hê khi chứng kiến cây xanh đổ khắp Hà Nội, vui mừng post và chia sẻ tấm ảnh người xấu số đắp chiếu trên phố và dùng những lời lẽ miệt thị ghê gớm vào những người phản đối trước đây. Chúng chẳng thèm phân biệt đâu là những người yêu Hà Nội chân chính và đâu là những kẻ lợi dụng.

Chúng gom tất cả vào để chửi, vui sướng khi chứng minh mệnh đề ủng hộ đề án chặt cây trước đây của mình là đúng, bất chấp Hà Nội đang oằn mình tan tác sau cơn giông, chúng oà lên phấn khích khi có thông báo có thêm người chết do cơn giông. Bọn này còn đông và hung hãn hơn lũ người trước.

Đéo hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Chuyện cây nhưng thực ra ở đây không phải chuyện cây mà là chuyện lòng người. Một xã hội chia rẽ chỉ bởi những tranh cãi vô bổ bởi những kẻ vô công rồi nghề rồi đây sẽ đi về đâu?

Nên chăng, thay vì đề án chặt cây, chúng ta nên có đề án chặt người. Tốt nhất là giao cho Xơ Mượt lựa chọn, phân loại những hạng người này rồi gom tất vào một chỗ giết không còn một mống. Xã hội không phát triển bằng Âu bằng Mỹ xơ bé bằng con kiến.

Đất nước tôi, thật là chua xót.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét