Thứ Sáu, 25 tháng 4, 2014

PHIẾM VỀ PHÁT HÀNH BÁO CHÍ (PHẦN III)

Trước khi tiếp tục phần II, chị phải nói rõ, bản thân chị đang là nhân viên giao báo nên chị tập trung chém gió mảng phân phối, phát hành. Các vấn đề về chất lượng nội dung, đạo đức báo chí, thể chế hay cái bỏ mẹ gì đấy không thuộc phạm vi hiểu biết của chị nên dí lồn nói ở đây. Cô nào hiểu sai chị sẽ cho 1 điểm, về chỗ. Hehe.

Cách đây vài năm thôi, danh sách đặt báo của chị vào khoảng 40 tờ. Còn bây giờ, Nhân dân, Quân đội, Lao động và một số ít tạp chí chuyên môn là còn nằm lại trong danh sách đặt báo hàng tháng.  

Chất lượng báo kém đi chăng? Không phải, báo giấy đọc vẫn mang rất nhiều thông tin bổ ích cho chị. Bổ ích thế nào thì chị đéo nói đâu. Hehe. 

Kinh tế suy giảm ư? Giá trị của tri thức thì đừng nói đến tiền bạc, đó là sự xúc phạm đến nhân loại. Ăn có thể thiếu nhưng tri thức thì không thể thiếu các cô ạ. Chân lí đấy.  

Do báo điện tử chăng? Một phần nhưng không phải nguyên nhân chính. Nhìn xu hướng báo chí thế giới và bản thân chị, Báo điện tử chưa và sẽ không bao giờ thay thế được báo giấy. Chị sure điều này với các cô.   

Vậy điều gì khiến chị quay lưng lại với những tờ báo mà chị vốn yêu mến?  

Dẫn chứng từ bản tự công bố của Tuổi trẻ, trong tổng số 4-500.000 bản phát hành hàng ngày thì khách hàng đặt mua dài hạn vào khoảng 100.000 bản / số còn lại được phân phối theo đường "cắp nách". Các cô phải trừ hao con số trong bài viết của chị đi nha, vì nổ là bản tính tự nhiên của người Việt, chị lạ đéo gì.   

Các báo thị trường khác thì tỉ lệ bạn đọc đặt dài hạn so với "cắp nách" còn thảm hại hơn. Thậm chí có báo hoàn toàn phụ thuộc vào đội quân "cắp nách". Chị nghĩ quẩn, khéo các báo lại là những người mong xã hội nhiều kẻ bán hàng rong nhất í chứ. Điển hình gần đây, khá nhiều báo lôi phạm trù đạo đức, một vùng cấm của người Việt để lên tiếng bảo vệ quyền được kinh doanh vỉa hè, đánh giầy, hàng rong vốn chỉ dành cho dân nghèo tại các đô thị lớn trên cả nước.  

Các báo hiện nay phát hành đến bạn đọc đặt mua dài hạn thường thông qua các công ty phát hành như Phát hành báo chí TW, một số công ty tư nhân. Các báo đều có bộ phận phát hành nhưng chủ yếu là để giao dịch với các công ty phân phối. Mấu chốt nằm ở đây.  

Chị đã từ trạng thái phát điên đến chán nản vãi cả lồn khi liên tục nhận được báo của ngày hôm trước, còn báo hoặc tạp chí tuần thì chậm dăm ngày so với ngày ra báo là chuyện quá bình thường, thậm chí cuối tuần chị được đơn vị phát hành đến đưa gộp 1 tập báo của tuần trước đó. Khiếu nại bằng điện thoại thì chỉ nhận được những lời ngon ngọt ngoại giao và dĩ nhiên đéo thay đổi. Chị chắc không ít người rơi vào tình trạng này.   

Ấy nhưng Nhân dân, Quân đội, Lao động lại khá chuẩn về thời gian giao báo. Sáng đến cơ quan, chị luôn thấy mấy tờ báo này nằm trên bàn, chị lạ lắm. Cùng đặt một chỗ nhưng các báo này hình như luôn được ưu tiên, các cơ quan báo chí khác có lẽ phải làm việc lại với các công ty phát hành để tìm hiểu sự việc này.  

Và khi các báo không quan tâm đến những khách hàng đặt báo dài hạn như chị thì chả trách được khi chị bỏ tờ báo đó ra ngoài danh sách đặt hàng tháng. Dĩ nhiên đối với 1 tờ báo, chị quan trọng đéo gì, mua mỗi 1 tờ yêu sách cái lồn, Hehe. Chị sin chia buồn bởi hàng vạn bạn đọc cũng chẳng ai đọc 2 tờ một lúc cả.  

Chị đi bú li sữa cho đẹp da đã, phần III chị sẽ nói về phát hành của khoai Tây, và một số giải pháp thúc đẩy thị trường do chị tưởng tượng ra dưới con mắt và nhu cầu của bạn đọc. Hehe. Và dĩ nhiên không thể thiếu khái niệm độc quyền Việt Nam "ẤN HÀNH"

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét